- 12/02/2014 17:13:04 | 48374 lượt xem
Bức thư đẫm nước mắt của người mẹ 9X
Ngày mẹ mang thai con được 10 tuần tuổi, mẹ mắc phải chứng bệnh rubella quái ác. Cầm tờ giấy xét nghiệm máu với chữ “dương tính” đỏ chót, hai hàng nước mắt mẹ chảy dài. Tim mẹ như vỡ vụn khi biết mình không mang được cho con điều tốt nhất.
Bố động viên mẹ rằng xa con, rồi bố mẹ sẽ có thêm đứa bé khác. Bà ngoại, họ hàng, bạn bè và cả các bác sĩ khuyên mẹ nên bỏ con đi... Rồi một ngày, bố chở mẹ đến Bệnh viện Phụ sản Hà Nội với tờ xét nghiệm rubella dương tính để làm thủ thuật đưa con ra khỏi mẹ.
Nhưng rồi, như sét đánh ngang tai, bác sĩ thông báo: Con bị xuất huyết dưới da, nghi là bị rubella bẩm sinh, cần đưa đi khám nhi tổng quát và theo dõi. Người ta bế con khỏi mẹ trong sự hụt hẫng, ngỡ ngàng.
Hai mẹ con bị tách nhau 2 ngày, bố con đã khóc rất nhiều khi biết tin, cho dù bố mẹ xác định rằng có thể sẽ sinh ra con không được bình thường. 2 ngày sau, mẹ ra viện và được đón con về. Bác sĩ kết luận con bị rubella bẩm sinh và chuyển đi khám chức năng ở Bệnh viện Xanh-Pôn. Nhìn con đỏ hỏn trong tay mẹ lúc này, chưa biết con bị làm sao. Mẹ vừa hạnh phúc, vừa lo. Mẹ than trách bản thân mẹ sống ích kỷ, để không cho con được những điều tốt nhất!
Đưa con đi khám chức năng, bố và mẹ lúc này biết con bị điếc bẩm sinh độ 3, điếc nặng và sâu. Mọi người đến thăm con hầu như mang vẻ mặt thương hại con, trách bố mẹ “sao lại giữ con lại, sao biết mà không bỏ con đi?”. Mẹ trả lời rằng, mẹ chưa thấy thằng điếc nào làm tướng cướp cả.
Thế nên mẹ không hối hận vì giữ con lại. Và con yêu ạ, cho đến thời điểm hiện tại, khi con được 23 tháng tuổi. Con đã biết nhiều và là một đứa trẻ rất thông minh, ngoại trừ một điều con chưa biết nói. Nhưng mẹ tin, ông trời không lấy không của ai cái gì, vì thế, con trai mẹ sẽ có những điều bù đắp lại cho con! Mẹ luôn tự hào về con khi con là một đứa trẻ ngoan, biết nghe lời bố mẹ và rất có ý thức.
Thấy con cứ “à á a à á”, rồi “ba ba ba" như đứa trẻ 6 tháng mà mẹ thấy trước mắt mẹ chỉ là một cái ngõ cụt! Thương con, mà mẹ chẳng biết phải làm sao. Rồi khi bố con áp lực, chán nản, bố và mẹ cãi nhau... mẹ chỉ muốn chết quách đi để giải thoát chính bản thân mẹ. Mẹ giận mà nghĩ thế thôi, chứ mẹ chết đi thì con vẫn điếc, vẫn không nói được, mà còn khổ hơn nhiều nhiều… Vì con, mẹ lại vượt qua được những suy nghĩ quẩn!
Mẹ con cháu Nguyễn Khánh Toàn rất mong nhận được sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm !
Mọi sự giúp đỡ xin vui lòng gửi về
Hội hoạt động trên nguyên tắc không vụ lợi, không vì mục đích chính trị, tôn giáo
Chỉ nhằm giúp mọi người biết được các hoàn cảnh khó khăn ở Việt Nam để giúp đỡ
Tel: (84-4) 6.2785649 - Mobile: 0904 679 583